Giận 10
Thích Nhất Hạnh
Thích Nhất Hạnh
Mỗi phút giây tu tập là mỗi phút giây chế tác năng lượng
chánh niệm. Năng lượng chánh niệm không phải là đến từ bên ngoài mà đến từ bên
trong. Năng lượng của chánh niệm giúp ta có mặt bây giờ và ở đây.
Khi uống một chén trà hay tách cà-phê trong chánh niệm
thì thân và tâm hợp nhất toàn hảo. Ta có thật và chén trà cũng có thật. Khi vào
quán ăn mà nhạc đệm ồn ào và trong óc đầy ắp dự án thì không thể uống trà thật
sự. Ta đang uống những dự án, những lo âu chứ không phải uống trà. Ta không có
thật và chén trà cũng không có thật.
Chén trà chỉ thật sự có mặt khi nào ta thật sự có mặt,
khi ta trở về với thân tâm, không còn bị ràng buộc bởi quá khứ, tương lai và lo
âu. Khi ta có thật chén trà thành có thật và sự tiếp xúc của ta với chén trà mới
có thật. Như vậy mới là đích thực uống trà.
Chúng ta có thể tổ chức những buổi thiền trà để bạn bè có
dịp thực tập có mặt để có thể cùng thưởng thức trà và cùng vui bên nhau. Thiền
trà là một phép thực tập. Một phép thực tập để có được tự do.
Nếu tâm bận rong ruổi về quá khứ hay lo lắng cho tương lai,
nếu trôi nổi trong những dự án hay trong sợ hãi, lo lắng, buồn giận thì không
phải là người có tự do. Vì không thật sự có mặt bây giờ và ở đây cho nên sự sống
không thật sự có mặt. Tách trà, người bạn ngồi trước mặt, bông hoa, trời xanh,
mây trắng không thật sự có mặt. Muốn thật sự sống, muốn tiếp xúc sâu sắc với sự
sống chúng ta phải có tự do. Thực tập chánh niệm giúp ta có tự do.
Năng lượng chánh niệm là năng lượng của sự có mặt, của
thân tâm hợp nhất. Khi thực tập hơi thở chánh niệm, thực tập bước chân chánh niệm
thì ta sẽ không còn bị quá khứ, tương lai hay dự án ràng buộc, khi đó ta thật sự
sống, thật sự có mặt.
Tự do là điều kiện căn bản giúp ta tiếp xúc với trời
xanh, mây trắng, với chim hót, thông reo, với tách trà tên tay hay với người
thân trước mặt. Vì vậy cho nên thực tập chánh niệm vô cùng quan trọng. Tuy
nhiên đây không phải là một điều mà ta phải bỏ ra nhiều năm tháng thực tập.
Chỉ cần một giờ thực tập là ta có thể trở nên chánh niệm
hơn. Hãy thực tập để trở nên một người có tự do trong khi uống trà. Hãy thực tập
để trở nên một người có tự do trong khi soạn bữa ăn sáng. Bất cứ giờ phút nào
trong ngày cũng là một cơ hội để ta thực tập chánh niệm, để chế tác năng lượng
chánh niệm.
"Em
Ơi, Anh Biết Em Có Đó, Và Anh Rất Hạnh Phúc"
Nhờ có năng lượng chánh niệm mà ta biết được gì đang có mặt
trong giây phút hiện tại, kể cả người mà ta thương. Khi mà bạn nói được với người
thương câu "Em ơi, anh biết em có mặt ở đó và anh rất hạnh phúc," là
bạn đã chứng tỏ rằng bạn là một người tự do, là bạn có chánh niệm, có khả năng
trân quý những gì đang xẩy ra trong giây phút hiện tại.
Những gì đang xảy ra trong giây phút hiện tại là sự sống. Bạn đang còn sống
và người thương trước mắt bạn đang còn sống.
Mức độ chánh niệm mà bạn đang có rất quan trọng. Bạn ấp ủ
người thương bằng năng lượng chánh niệm đó.
Bạn nhìn người thương và nói, "Em ơi, em còn sống
đây và anh vô cùng hạnh phúc."Không những bạn được hạnh phúc mà người
thương của bạn cũng được hạnh phúc vì đang được chánh niệm của bạn bao bọc. Như
thế thì khó mà có cơ hội sinh tâm sân hận.
Ai cũng có thể thực tập được điều này. Không cần phải
năm, bảy tháng. Chỉ cần một hay hai phút thở chánh niệm hay thiền hành để đem
thân tâm về với bây giờ và ở đây, để thật sự tỉnh thức. Khi đó bạn có thể đến với
người thương của bạn nhìn người ấy, mỉm cười và nói lên câu, "Em ơi, em
còn sống đây. Tuyệt diệu quá. Anh vô cùng hạnh phúc."
Chánh niệm đem đến cho ta và người thương của ta hạnh
phúc và tự do. Người thương của ta có thể đang bị chìm đắm trong lo lắng, sân hận
hay thất niệm, nhưng nhờ chánh niệm mà ta có thể cứu người thương của ta và
chính cả ta. Chánh niệm là năng lượng của Bụt, là năng lượng của giác ngộ. Khi
có chánh niệm là có cánh tay từ bi của Bụt ôm ấp bảo hộ.
Thích Nhất Hạnh
Thích Nhất Hạnh
http://www.thuvien-thichnhathanh.org/index.php/tac-phm/130-gin/771-gin-chng-02-dp-tt-la-gin?start=5