GN - Lúc Đức Phật sắp nhập Niết-bàn, Ngài đã khuyên đệ tử dựa theo 4 điều y cứ (tứ y) để tu hành liễu thoát sanh tử, trong đó điều đầu tiên là “Y pháp bất y nhân”. Pháp chính là kinh điển. Kinh điển cũng hiểu rộng ra là lời giảng kinh và khai thị của các bậc đã triệt ngộ.

Ngay ở xứ Ấn và bên Tây Tạng, người người tham thiền đến râu tóc phủ kín mặt song đa phần giống như cốc nước để lâu nên lắng, lúc xả thiền tiếp xúc với nghịch duyên trần cảnh thì cấu cặn lại trỗi lên.
Nhiều vị nhập định sâu, chỉ một chút sanh tâm tự mãn liền rơi vào “ấm ma”; ma tạo cảnh giới ảo và họ tha hồ vi vu khoái lạc, tha hồ gieo rắc nghiệp chướng. Đau xót nhất là hiện tượng tuyên bố mình chứng quả. Xưa nay trong nhà Phật, gần như ai chứng Thánh quả đều không hé lộ. Do duyên cơ nào đó “bị lộ”, họ sẽ bỏ xác phàm rời nhân gian. Cũng có trường hợp “khai” mình chứng quả, liền nhập Niết-bàn. Đây gần như là nguyên tắc chưa có ngoại lệ.