Hiển thị các bài đăng có nhãn Chân Hiền Tâm. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Chân Hiền Tâm. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Ba, 27 tháng 11, 2012

Quản lý nhân sự qua cái nhìn Duyên khởi



Quản lý nhân sự giữ vai trò quan trọng trong việc vận hành một tổ chức. Tổ chức càng lớn, đòi hỏi kỷ năng quản lý càng cao. Với cái nhìn Duyên khởi, đó là một sự kết hợp chặt chẻ giữa các cá thể với nhau. Là mối liên kết giữa cấp trên và cấp dưới, giữa giám đốc và nhân viên, giữa chủ và tớ v.v… Nó đòi hỏi sự hội đủ của cả hai phía. Thiếu một, tổ chức không thành hình. Mặt tích cực nếu chỉ dồn hết về một phía, hoạt động của tổ chức cũng không mang lại kết quả tốt đẹp. Vì thế, để tổ chức hoạt động có hiệu quả, ngoài yếu tố hội đủ nhân lực, nó còn đòi hỏi nhiều yếu tố quan trọng khác mà các cá thể trong tổ chức cần có như tác phong, trình độ chuyên môn, năng lực quản lý v.v…

Với cái nhìn Duyên khởi, ngoài những nhân duyên hiện đời, sự thành bại của một tổ chức còn bị chi phối bởi nhân duyên của đời quá khứ, như tương lai bị chi phối bởi cái nhân của hiện tại. Nhân duyên đời quá khứ đóng góp không ít cho việc hình thành, phát triển hay suy bại của một tổ chức. Nó chi phối và kết hợp với các điều kiện trong hiện tại để tạo ra kết quả thành bại trong hiện tại và tương lai.

Thứ Hai, 26 tháng 11, 2012

Dây rún mẹ buộc đâu qua nổi định nghiệp

NSGN - Sự đời, nghiệm ra không gì qua khỏi hai chữ nhân duyên. Dây rún mẹ buộc ao ước con cái thuận hòa, thương nhau không qua được những định nghiệp con cái gây tạo với nhau.

Dây rún mẹ buộc…

Trong cái hộp nhỏ, tôi tìm thấy một nùi gì đó giống như ruột heo. Nhỏ xíu. Đã khô. Mẹ nói dây rốn của ba chị em. Buộc cho thật chặt để còn thương nhau.

Ngày còn nhỏ, tôi đã phải vào ở với ông bà nội. Hai đứa kế ở bên nhà bác. Còn ba đứa sau thì ở với mẹ tận ngoài Quy Nhơn. Lâu lâu gặp nhau, chỉ biết vui mừng, có khóc hay lẫy chỉ là nỗi buồn giành giựt trẻ con.

Thứ Sáu, 21 tháng 9, 2012

Vọng tưởng dung thông


NSGN - Vọng tưởng, là từ chỉ chung cho những gì xuất hiện trong tâm ngoài cái biết của mình.

Ngày tôi mới theo Hòa thượng học thiền, tôi nhặt được một chú mèo con còn chưa mở mắt. Tôi nuôi nó bằng ống kim với sữa bò cho đến ngày nó lớn. Lần nào nó sinh, tôi cũng phải ngồi vuốt lấy sống lưng cho nó. Nó hiền lành dễ thương. Nuôi 3 đứa con mà còn kiêm luôn 3 đứa cháu. Nhưng chưa được mấy ngày thì nó bị người ta thuốc chết. Tôi tìm thấy xác nó ở gầm xe. Máu còn loang nơi khóe miệng. Mắt mở trừng trừng, 6 đứa con khát sữa kêu inh ỏi.