(VHPGO) Có 3 cách để nắm bắt một đối tượng:
1/ Nắm bắt nó đúng như nó đang hiện hữu.
2/ Nắm bắt nó đúng như là nó không thực hiện hữu.
3/ Nắm bắt nó mà không phân biệt giữa việc có hay không hiện hữu.
Đối với một người không phải là Tôn Sư, tuy nhiên đã đạt được sự chứng thực về hư vô, tất cả ba cách trên đều sẽ có tác dụng. Còn với người chưa đạt được sự thực chứng về hư vô, chỉ cách thứ nhất và thứ ba mới có tác dụng. Lúc đầu, chúng ta có thể nói: “Cái này được gọi là một bông hoa”. Nhưng ngay khi chúng ta nói: “Đây là bông hoa”, chúng ta đang chấp vào bông hoa như thể nó thực sự tồn tại từ khía cạnh cơ sở danh xưng của nó. Chúng ta có thể biết chắc điều này theo kinh nghiệm. Ví dụ như khi bạn được giới thiệu với một người, bạn sẽ cố nhớ “Người này được gòi là Tashi”, khi bạn gặp người đó lần thứ 2, bạn có thể tự hỏi “Người này được gọi là gì nhỉ?”. Càng lúc càng dễ hơn, rồi sau một thời gian bạn nói “đây là Tashi”. Cơ sở danh xưng và danh xưng theo khái niệm đồng thời sinh ra trong tâm. Ngay khi có một cái gì đó được khẳng định danh, nó hiện hữu.