Hiển thị các bài đăng có nhãn Video. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Video. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Năm, 1 tháng 3, 2012

Bức tranh bị bôi bẩn_quykx




 Có một anh chàng họa sĩ từ lâu ôm ấp ước mơ để lại cho hậu thế một tuyệt tác. Và rồi một ngày kia chàng bắt tay vào việc. Ðể tránh sự ồn ào náo nhiệt của cuộc sống thường nhật, chàng dựng một khung vẽ rộng 30 mét vuông trên sân thượng một tòa nhà cao tầng lộng gió. Người họa sĩ làm việc miệt mài suốt nửa năm. Chàng say mê bức họa tới mức quên ăn quên ngủ. Khi bức tranh hoàn thành, nó sẽ đưa tên tuổi của chàng sống mãi với thời gian. Một buổi sáng nọ, như thường lệ, chàng họa sĩ tiếp tục hoàn chỉnh những nét cọ trước sự trầm trồ của hàng chục du khách tham quan. Tuy nhiên sự có mặt của đám đông không hề ảnh hưởng tới họa sĩ. Chìm đắm trong cơn say mê điên dại, chàng ngây người nhìn ngắm thành quả lao động sáng tạo của mình. Cứ thế, chàng từ từ lùi ra xa để chiêm ngưỡng bức tranh mà không biết rằng mình đang tiến tới mép sân thượng. Trong số hàng chục người khách tham quan đang bị bức tranh hút hồn, chỉ có vài người phát hiện ra mối nguy hiểm đang chờ đón người họa sĩ: chỉ lùi một bước nữa là chàng sẽ rơi tõm xuống khoảng trống mênh mông cao cả trăm mét.Tuy nhiên, không ai có can đảm lên tiếng vì biết rằng một lời cảnh báo có thể sẽ khiến người họa sĩ giật mình ngã xuống vực thẳm. Một sự im lặng khủng khiếp ngự trị trong không gian. Bất chợt một người đàn ông tiến tới giá vẽ. Ông ta chộp lấy một cây cọ nhúng nó vào hộp màu và bôi nguệch ngoạc lên bức tranh. Một sự hoàn mỹ tuyệt vời đã bị phá hủy. Người họa sĩ nổi giận, anh ta gầm lên đùng đùng lao tới bức vẽ, giật cây cọ từ tay người đàn ông nọ. Chưa hả giận, người họa sĩ vung tay định đập cho người đàn ông nọ một trận. Tuy nhiên, hàng chục người xung quanh cũng đã kịp lao tới, giữ lấy người họa sĩ và giải thích cho anh ta hiểu tình thế. Rồi một vị cao niên tóc bạc phơ đến bên chàng họa sĩ và nhẹ nhàng nói: "Trong cuộc đời, chúng ta thường mải mê phác ra những bức tranh về tương lai. Tuy rằng bức tranh đó có thể rất đẹp, rất quyến rũ nhưng chính sự quyến rũ, mê hoặc về những điều sắp tới đó thường khiến chúng ta không để ý tới những mối hiểm họa gần kề, thậm chí là ngay dưới chân mình". Vậy nên, nếu như có ai đó bôi bẩn, làm hỏng bức tranh về tương lai mà ta dày công tô vẽ, xin bạn chớ nóng vội mà oán giận. Trước tiên hãy xem lại hoàn cảnh thực tại của chính mình. Biết đâu một vực thẳm đang há miệng chờ đón ngay dưới chân bạn. (nguồn: Sưu tầm từ internet) http://anhcao97.violet.vn/entry/show?entry_id=7810395&cm_id=2499928#2499928 -

Father and Daughter HD

42.1


HTTP://WWW.YOUTUBE.COM/WATCH?V=HQFOFVMTH5Q&HD=1

ĐẠO DIỄN: MICHAËL DUDOK DE WIT

KỊCH BẢN: MICHAËL DUDOK DE WIT

ÂM NHẠC: NORMAND ROGER, DENIS L. CHARTRAND

NĂM: 2000

QUỐC GIA: HÀ LAN

THỜI LƯỢNG: 8 PHÚT 30 GIÂY

NHẠC NỀN: VALURILE DUNĂRII (SÓNG SÔNG DANUBE)

Năm 2000, có một bộ phim hoạt hình với độ dài chỉ hơn 8 phút ra đời đã làm rung động biết bao trái tim. Với nền nhạc từ một bản giao hưởng của thế kỷ 18, cảnh phim từ nét vẽ tay của một họa sĩ, những góc quay không trực diện miêu tả cận cảnh các nhân vật, bộ phim ấy đã chiếm trọn cảm tình của mọi đối tượng khán giả, và trở thành một hiện tượng trong nền hoạt hình thế giới.
Trên đường đồi phẳng lặng, hai cha con thong dong đạp xe. Hai bên đường là hàng cây rậm rạp xanh tươi. Đến một mỏm đá, người cha bước xuống chiếc thuyền dưới bến và chèo đi mà chẳng trở về. Cô bé con đứng trên đồi, nhìn theo cha, bơ vơ lạc lõng. Để rồi chiều chiều, trên con đường hun hút tưởng chừng dài vô tận, cô bé lại mải miết đạp xe.
Thời gian trôi qua, cô bé ngày một lớn lên. Thói quen vẫn không thay đổi. Ngày qua ngày, cô bé con đạp xe lon ton lên đồi, đứng đấy rồi lại lững thững đạp về. Thành thiếu nữ, cô lên đồi cùng bạn bè, cùng người yêu. Thành phụ nữ, cô đến cùng con và chồng.
Qua bao năm tháng, cô bé năm nào giờ đã già đi. Ngọn đồi nhỏ, con đường mênh mông, hai hàng cây qua bao mùa thay lá, chỉ có tấm lưng còng vẫn còn hiện hữu. Dưới ánh nắng và bóng cây, có một bà cụ cứ lẳng lặng đạp xe, đến rồi lại chờ, lại quay về…
Father and Daughter là một phim hoạt hình đơn giản, không nhiều màu sắc mà cũng chẳng dùng hội thoại. Tông màu chủ yếu là trắng, đen, nâu cánh gián, nâu nhạt, như màu của thời gian, của sự quên lãng. Âm nhạc lúc trầm, lúc da diết đến nao lòng, khiến cảm xúc của người xem như ùa về, rồi lại rơi xuống, thành từng giọt, từng giọt lách tách.
Cảnh vẽ không quá trau chuốt như để nhấn mạnh nét tĩnh trong chuyển động. Mọi diễn biến không chậm cũng không nhanh, mà cứ đều đều và nhịp nhàng như bánh xe đạp quay. Nghe đâu đây tiếng cọc cạch của sự cũ kĩ, vang lên đều đặn, tròn trịa và thơ mộng.
Trong tiếng đàn acordeon da diết nhưng cũng rất dịu dàng và mạnh mẽ, một nỗi buồn chậm rãi dâng lên và len vào lòng bạn, nhè nhẹ, miên man tựa hơi thở. Trên cùng một con đường, bao người, bao thế hệ đã đi qua, để rồi ta tìm thấy sự khác nhau từ những vòng xe nô nức của tuổi trẻ, điềm tĩnh của một phụ nữ trưởng thành, và chậm rãi liêu xiêu của một cụ già bạc tóc. Những hình ảnh ấy không chỉ tương phản mà còn bổ sung cho nhau, như để nói lên sự thật của thời gian và phản chiếu lại quá khứ.
Để rồi sau tất cả, một cái ôm xiết của cha và con trong khoảnh khắc xóa nhòa mọi khoảng cách về thời gian. Như dòng sông bỗng chốc tràn đầy sau bao ngày cạn nước. Vượt qua hàng năm tháng chờ đợi nhớ mong, cô con gái nhỏ lại sung sướng chạm vào người cha thân yêu bằng tất cả niềm tin, tình yêu và hy vọng của mình. Với cha, cô vẫn luôn là cô bé ngày nào, nhỏ nhắn, vừa vặn trong vòng tay ông, và xinh tươi hào hứng như khi cả hai cha con cùng đạp xe song song dưới hàng cây râm mát.
Một người con luôn nhớ về cha. Một người cha đã mất, một người con đã già. Chỉ có kỷ niệm là sống mãi. Nhưng không phải lúc nào thời gian cũng là đáp án cho sự trở lại. Bởi vì, sẽ có lúc trong cuộc đời bạn, một khoảnh khắc bất chợt sẽ khiến bạn cảm thấy thời gian khi đó không tồn tại, hay thời gian đã dừng. Khái niệm “thời gian” trong Father and Daughter có lúc được thể hiện rất rõ nét, có lúc lại mơ hồ. Nhưng tựu chung vẫn là điều gì đó đáng nhớ và đáng được lưu giữ.
Những tia hy vọng, về quá khứ, về tương lai, lòng tin trong trẻo của tuổi thơ và sự đợi chờ của tuổi trẻ, dường như chưa bao giờ sáng và đẹp đến thế.
Trong khung hình vuông vức đó lại có những chấm tròn, lẳng lặng và bao dung như choàng lấy niềm tin yêu của một con người. Giai điệu du dương của Valurile Dunării nhẹ nhàng điểm xuyến cho những khoảng dừng, những khoảng lặng trong phim, khiến bạn đắm mình vào dòng chảy như bất tận của thời gian mà vẫn không làm xao lãng câu chuyện. Hay bởi vì ở một góc nào đó sâu kín trong trái tim mình, bạn đồng điệu, đồng cảm vì câu chuyện này là dành cho tất cả chúng ta. Một câu chuyện có thể xảy ra với bất kỳ ai, bất kỳ lúc nào và sẽ mãi không dừng lại tại thời điểm đó.
Mặc dù là sản phẩm hợp tác của hai xưởng phim thuộc hai quốc gia khác nhau (Cloudrunner Ltd, Anh và CineTe Filmproductie bv, Hà Lan), Father and Daughter đã được xem tác phẩm “kinh điển” của nền hoạt hình Hà Lan khi thể hiện được rõ nét đặc trưng của hoạt hình đất nước này, đó là đặc trưng “no-dialogue” hay còn gọi là “non-verbal”, đặc trưng không sử dụng hiệu ứng lời thoại và chỉ thông qua động tác, cử chỉ, âm nhạc nền là chủ yếu. Chính những hiệu ứng này đã làm nên nét đặc biệt và khắc sâu thêm hình ảnh một Father and Daughter nơi người xem.
Khi được hỏi về “Cảm hứng nào đã giúp ông sáng tạo nên câu chuyện cảm động này?”, Micheal đã trả lời “Xuất phát từ chính cảm xúc của tôi, từ chính khát khao cháy bỏng trong tâm hồn tôi, cũng giống như nhân vật người con gái mà tôi đã khắc họa. Tôi đã để nhân vật ấy kìm giữ niềm khao khát được yêu thương ấy lại, làm nó trở nên nhức nhối, nhưng cũng chính vì nó nhức nhối mà nó đẹp. Cả đời người con đã bị chia cắt với người bố, và tôi muốn nhấn mạnh điểm đó, tôi muốn thể hiện tình cảm của những đứa con với cha mẹ chúng. Hơn nữa, cứ mỗi khi xem những hình ảnh diễn tả toàn bộ cuộc đời một con người từ lúc thơ ấu cho đến khi lớn lên, trưởng thành và già đi, giống như một tập album ảnh lại khiến tôi rất xúc động. Tôi nghĩ mọi người cũng có thể có những cảm giác giống tôi, và tôi bắt tay vào hiện thực hóa xúc cảm ấy của mình.”
Câu chuyện cảm động về một người con gái khao khát cả đời được tìm gặp lại người cha đã mất tích có lẽ đã trở thành bộ phim hoạt hình ngắn đạt con số kỷ lục về các giải thưởng, với trên 40 giải lớn nhỏ khác nhau (chưa thống kê được đầy đủ), trong đó giải thưởng cao nhất là Oscar cho phim hoạt hình ngắn hay nhất tại Oscar 2001.
X.Gardener


Tách cà phê...muối !

31.2

câu chuyện về "thiếu" và "đủ"

Bài học cuối cùng-

Xạ thủ và ông lão bán dầu - Khoảnh khắc kỳ diệu

Thứ Năm, 2 tháng 2, 2012

Hạt cải cho Phật- Mùi hương trầm-Nguyễn Tường Bách-Trần Thiện Tùng.wmv

Đoạn phim cảm động đến rơi nước mắt

61.3

Clip cảm động rơi nước mắt

63.3

Bán lược cho sư

64.3

Đồng tiền nhu nhược

65.3

KHÓ KHĂN, THỬ THÁCH ĐỂ LÀM GÌ

67.2

Miếng Đất Sét Và Tách Trà Quý - Quà tặng cuộc sống

Quà Tặng Cuộc Sống - Giá Của Một Cây Đinh

71.2

Quà tặng cuộc sống - Học cách lắng nghe

Clip này rất hay và ý nghĩa!.flv

76.3