Thứ Hai, 22 tháng 10, 2012

Xâu chuỗi nhiệm màu

Tôi thường đeo một xâu chuỗi nhỏ ở tay, cũng nhiều năm rồi, như một sở thích, như một thói quen. Nhiều người thấy lạ thường hỏi, mang xâu chuỗi chi vậy? Tu hả? Cầu xin gì hả? Thường thì tôi chỉ cười thay câu trả lời vì cũng hơi rắc rối để giải thích.


Rõ ràng xâu chuỗi không phải là vật trang sức, nó được mang theo nhằm cho mục đích tâm linh. Khi cầm trên tay một xâu chuỗi, dù thế nào bạn cũng sẽ cảm thấy ngay một cảm giác dễ chịu trên tay mình. Mà điều này có lẽ cũng đúng với các xâu chuỗi cầu nguyện trong những truyền thống tâm linh khác. Chạm tay lên những chuỗi hạt là bạn đang tiếp xúc với một phương pháp thực tập tâm linh cổ xưa. Hàng ngàn năm trước, trong không gian Ấn Độ cổ đại, người ta thành kính phủ phục trước sự cầu nguyện cùng với các tràng chuỗi hạt của các giáo sĩ Bà-la-môn. Chuỗi hạt là một pháp khí quan trọng và chỉ đặc biệt dành riêng cho các vị Bà-la-môn. Chuỗi hạt là hiện thân cho tấm lòng, là những giọt nước mắt của thần Siva. Chuỗi hạt thiêng liêng, thần thánh.

Ngày nay thường thấy các vị tu sĩ Phật giáo trong hầu hết các truyền thống đều mang xâu chuỗi hoặc tràng hạt. Thật ra, trong Phật giáo, nếu đi ngược lại nguồn gốc ta sẽ thấy rằng xâu chuỗi được sáng tạo ra là để cho người cư sĩ sử dụng và thực tập. Kinh Mộc Hoạn Tử là một câu chuyện rất phổ biến về nguồn gốc của chuỗi hạt Phật giáo. Đức Phật dạy vua Lưu-Ba-Ly phương cách tu tập để diệt phiền não bằng cách sử dụng chuỗi hạt mộc hoạn tử luôn mang theo bên mình mà niệm Tam Bảo (Phật, Pháp, Tăng) một cách chí tâm, không tán loạn. Sự thực tập này dành cho những ai chưa buông bỏ được những lo âu, phiền muộn của một đời sống thế tục đầy giới hạn và thách thức, chứ không phải dành cho các vị đang sống trong tăng đoàn của Phật. Việc các tu sĩ ngày nay cũng sử dụng chuỗi hạt trong tu tập có lẽ nói lên được công năng nhiệm mầu của chúng, làm an dịu những lo âu của tất cả mọi người, dù là tu sĩ hay cư sĩ.

Bên cạnh Phật giáo và Hindu thì chúng ta cũng bắt gặp hình ảnh tràng chuỗi Mân Côi trong Thiên chúa giáo. Biểu tượng của tình yêu thương cao cả, thuần khiết.

Trong mọi truyền thống tôn giáo, người ta sẽ nói với bạn rằng, những tràng chuỗi hạt của họ là dùng để cầu nguyện, hoặc là để tiếp nhận quyền năng cao lớn hơn, hoặc dùng để tập trung tâm ý, để tu tập tâm linh… Dĩ nhiên đó là một sự thật không hề chối cãi. Tôi cũng tin như vậy.

Tuy nhiên, theo tôi, khi cầm trên tay một xâu chuỗi, nhìn cho sâu sắc có thể bạn sẽ thấy rằng xâu chuỗi có thể có một mục đích khác, một ý nghĩa khác. Không to tát, không huyền hoặc. Xâu chuỗi đang thể hiện chính bạn, thể hiện cái sơ tâm đẹp đẽ của chính bạn mong cầu chân-thiện-mỹ trên con đường tâm linh. Đó là một nhu cầu sâu xa và vi tế ở mỗi người chúng ta, mà thật ra nó còn có mặt trước một ý thức về tôn giáo nữa.

Xâu chuỗi của Phật giáo về mặt ý nghĩa đã công nhận rõ điều đó. Nó là một phương tiện giúp ta đối diện sâu sắc với tâm thức, mang lại sự an tĩnh cho thân và tâm bằng chánh niệm phát khởi trong quá trình thực tập. Mà sự an tĩnh và chánh niệm không gì khác chính là chất liệu cơ bản của hạnh phúc, của Niết-bàn. Sự khác biệt giữa xâu chuỗi của Phật giáo và những tràng chuỗi của các truyền thống tâm linh khác chỉ đơn giản là các ý nghĩa và tính biểu tượng của nó mà thôi.

Bạn đang nâng một xâu chuỗi trên tay, hãy trân trọng, đó là một bài Pháp trọn vẹn, đó là một vị Thầy toàn mỹ, đó là chư Phật. Bạn có thấy, xâu chuỗi nhiệm màu!

Bắp Cải
Nguồn: Blog Bắp Cải
http://trinhkhoi.wordpress.com/2012/07/26/nhat-la-bo-de-xau-chuoi-nhiem-mau/

Bài được đăng ở Tạp chí Văn Hóa Phật giáo số 160, trang 44. Tác giả Trịnh Minh Phương Tâm.